Thẩm thấu ước mơ
Các chị đến đây,
Trong những ngày bão lửa.
Bom chồng lên bom, đạn ken vào đạn,
Mặt đất nổ tung
Khói bụi ngợp trời
Một thước vuông bao trái bom cày xới...
Các chị về đây
Làm cọc tiêu đêm choàng áo trắng
Cuốc xẻng trong tay
Lấp hố bom, mở rộng đường,
Để đoàn xe ra chiến trường vững lái...
Mơ một phút bình yên,
Để lược nhỏ chải tóc mềm con gái
Mắt bồ câu soi má hồng nhấp nháy
Viết trọn giòng thư gửi đến mẹ hiền
Kể cho nhau xanh mát nỗi niềm
Mong giang sơn nối liền Nam – Bắc...
Cõi vĩnh hằng hỡi ai có biết !
Một chùm bom rơi! Hầm Mười lăm A – hố bom rộng hoác.
Giấc mơ xanh đất đá lấp vùi,
...Di ảnh còn lưu mười ngôi mộ mặt trời...
Chúng tôi về đây,
Những người dân khắp mọi miền đất nước
Lẳng lặng bước đi, lẳng lặng cúi đầu
Hương khói lặng bay, thổn thức nghẹn ngào
Trời Hà Tĩnh mờ nhòa nước mắt
Mà núi rừng vẫn một màu xanh ngát
Sóng nước long lanh chao khúc nhạc giòng La
Nhớ các chị, giấc mơ xưa viết tiếp...
Mơ về một phút bình yên,
Để nay đất nước đoàn viên thái bình.
Chung chiêng mơ khúc duyên tình,
Để nay Tổ quốc chuyển mình muôn nơi.
Quặn đau không nói nên lời,
Ước mong hóa được cuộc đời hôm nay.
Hòa bình – Hạnh phúc – Cờ bay,
Kết vào mơ ước gửi người đi xa.
Âm dương cách biệt sơn hà,
Giấc mơ thẩm thấu chan hòa trong tim.
Nguyễn Tấn Phát |